XUÂN MƠ
Thẳm xa tình em
bỗng đỏ lửa quay về
Anh thấy em trên cầu vồng tạp sắc
Em đứng đợi mùa xuân đến muộn
dáng xanh xao trong giấc mộng bụi bờ
……
Gió thôi hát
gió chỉ gào khản cổ
nắng ngậm ngùi phủ dụ đá phong rêu
……
Để bên kia
ôi bên kia nụ tình rưng rức
trải thảm xanh trên mỗi bước chân người
Anh mọc cánh
bay cao cùng xuân muộn
cùng với tay níu cành lộc sang mùa
……
Anh ngộp thở ôm trắng ngần tình lạ
Ghé môi hôn miền trăng lạnh cuối ngàn .
TÌNH PHAI
Tình đã dần phai theo tháng năm
Lặng buồn trên mi mắt nâu đen
Tóc che nửa mái hồn phiêu bạt
Nửa mái âm âm vướng bụi đời
Em đi nghiêng khuất chiều xa xứ
Lạc cánh chim ngàn quên nhánh xưa
Phố lạ, chân hoang mùa tiễn biệt
Bước buồn khua gợi lối rong mơ
Chỉ tay đan những đường tan vỡ
Để mộng mơ nào thật vắng tăm
Em-búp sen hồng trông bé nhỏ
Ru đời anh-giấc ngủ trăm năm
Anh biết lòng em như quán khách
Em đi bỏ lại chút hương nồng
Bỏ lại tình phai mùa thơ dại
Một thời chân sáo bước tìm nhau.
LƯƠNG TÍN ĐỨC
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ VĩnhLong ngày 25.01.2015 - http://newvietart.com/index1.4750.html
0 comments:
Post a Comment