Người về
Người về
Người đã đến từ trùng khơi sóng dữ
Tay trần lao dâng tặng ngút ngàn mưa
Mưa đẫm tình xanh
Mưa tràn tuổi dại
Mưa trùng phùng dập nát một thời vui
Người đã đến vung tay chèn mắt lửa
Miệng cười hư không
Môi méo mó lời ru
Ru đêm mây mưa
Ru ngày tục lụy
Đội trên đầu vụn vỡ mấy lời ru.
6/2/2004
Tín Đức
Người từ đâu về
Người từ đâu về
từ dĩ vãng rờn xanh tuổi dại
từ xa xăm như một giấc mơ buồn.
Người từ đâu về
mang tiếng vọng mùa vui ngày cũ
mùa hoang vu hun hút mù sương
người từ xa hay ở cận kề
mà tan vỡ trong vòng tay níu kéo
ngày vui qua mau
chân đời gấp ruổi
một lần về ngang đường xưa sỏi trắng
một lần nằm mơ chợt thấy đắng cay.
….
Người đến từ đâu
như loài chim bay lạc
mang về mùa bão rớt
cố dừng lại một lần tìm vạt nắng ngày xanh.
tháng 6/ 2008
Tín Đức
Người về đâu
Em bây giờ đi đâu
để tôi lại như con chiên ngơ ngác giữa bầy đàn
bước theo một con đường đã vạch
Em bây giờ về đâu
để tôi đây cười khóc mông lung
đắm chìm trần gian tạp sắc
em bây giờ xa xôi
ở đâu đó hư không vắng lặng
viễn ly - đoạn diệt – tím đường mây
Em bây giờ đến đâu
bóng chim bay tung trời gió thẳm
đi về đâu cõi trắng miên trường
tôi và em có bao giờ gặp lại
để khóc để cười bên góc vườn rung nắng
để mắt trong mắt - môi chờ môi
tay xanh lá mộng – tay vàng thu rơi.
0 comments:
Post a Comment