www.facebook.com/tinducvinhlong

Vì không là chiếc lá vô tri nên không bay theo chiều gió cuốn .............. Vì không là dòng sông lạnh lẽo nên không giấu kín lòng sâu đen ..........

Sunday, February 14, 2016

14. THƠ: Hoài mơ - Trăng Hạ - Nơi tôi đang sống


HOÀI MƠ

    Tôi vẫn cứ hoài mơ
    mơ một ngày đươc trở về đất Vĩnh
    được thấy lại Tiền giang đỏ ngầu nước lũ
    chiều tan trường áo trắng rợp đường mơ

    Ở nơi đó
    tôi đã lớn lên bên bờ sông đất lở
    bên mái lá nghèo ủ dột mưa bay

    Ở nơi đó
    mẹ của tôi trắng đầu sương chợ sớm
    cha suốt ngày lam lũ cuối triền sông

    Ở nơi đó
    tôi còn lại người yêu thời đi học
    run rẩy nụ hôn đầu trong góc tối không trăng

    Lòng tôi mãi nhớ
    nhớ cầu Lộ đêm về đứng mong em đến
    nhớ gập ghềnh đường Nguyễn Du sỏi đá chân quen
    nhớ chiều Trường An xang bóng dừa lộng gió
    bàn tay ai níu kéo cuộc tình bay

    Vĩnh Long ơi,
    quê mẹ của tôi ơi
    chiều qua tình cờ đọc tin trên báo
    hay lũ về vượt mạn Tiền giang
    bản tin ngắn mà buồn dài trăn trở
    vì nhà tôi cũng ở cạnh bờ sông
    con sông nhỏ cong oằn bao nỗi nhớ
    cánh sóng buồn cuốn biệt tuổi thơ tôi
    ........
    Đêm nay lại nằm mơ thấy được về đất Vĩnh
    thấy mẹ đứng cười xanh mùa cổ tích
    thấy cha về lưới nặng cá trên vai
    lại thấy em về trên hè phố đẹp
    rợp bóng cờ vẫy gọi nắng hồng tươi

    Quê mẹ của tôi ơi
    tôi vẫn cứ hoài mơ
    mơ một ngày được trở về đất Vĩnh...



TRĂNG HẠ

    Đã về chưa, đã đến chưa
                                                 hạ đỏ trời, xám đất
    Em ngập ngụa bão giông mùa lạ,
    Anh âm u đoản khúc ru buồn.
    Tươi xanh quá,
                        lá xanh – xanh đến ngát
                                  lời cỏ đong đưa lời biếc ngộp cả rừng.
    Em chia xa anh
    (ở đâu đó bóng chim sầu vượt mạn).
    ……..
    Em đứng cười rẩy gió,
                                      vờn bóng đổ trăng mơ.
    Trăng hạ,
                        trăng rờn rợn lăn quay,
                                                lăn nghiêng theo dốc thẳm sa mù!

NƠI TÔI ĐANG SỐNG

    Nơi tôi đang sống
    nhà lá điêu tàn bên bờ sông đất lở
    bụi mù bay nắng dữ trưa hè.

    Nơi tôi đang sống
    bạn bè rời xa
    người yêu dấu mặt
    co rút cô đơn
    trong vũng tối u tình.

    Một mình
    nhưng tôi vẫn sống
    cười khóc mông lung dưới chiều gió loạn
    vu vơ câu nhạc buồn lac điệu bi ca.

    Một mình
    và tôi vẫn sống
    giữa bủa vây trùng trùng huyển tưởng
    ngửa mặt nhìn đời
    đón cuộc viễn ly.

© Tác Giả Giữ Bản Quyền
Cập nhật ngày 01.02.2012 nguyên bản của tác giả gởi từ Vĩnh Long .
. Trích đăng lại xin vui lòng ghi rõ nguồn Newvietart.com
Share:

0 comments:

Post a Comment

Powered by Blogger.

Tin về Hà Nguyên


TÁC GIẢ HÀ NGUYÊN CÓ TÁC PHẨM DO CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI BÌNH CHỌN “TRUYỆN NGẮN HAY ĐƯỢC ĐỌC NHIỀU NHẤT 2015” Vừa qua, Hà Nguyên, một cây bút nữ hiện ngụ tại Phường 1, Thành phố Vĩnh Long, là cộng tác viên thường xuyên của báo Vĩnh Long và một số báo ở đồng bằng sông Cửu Long đã được cộng đồng người Việt hải ngoại bình chọn tác phẩm “Chuyện nhỏ ở xóm Cồn” của chị là truyện ngắn viết bằng Việt ngữ được đọc nhiều nhất năm 2015. Truyện ngắn “Chuyện Nhỏ Ở Xóm Cồn” được đăng lần đầu tiên trên báo Vĩnh Long. Sau đó, qua đường truyền của Vĩnh Long Online, truyện ngắn này được cộng đồng người Việt ở các nước Nga, Mỹ, Đức, Hungary, Canada, Pháp, Tây Ban Nha, Australia… truyền tải và phổ biến. Lấy cảm hứng từ cuộc sống nông thôn Nam Bộ với bút pháp bình dị nhưng không quê mùa, chứng tỏ tác giả có sự trau chuốt ngôn từ rất cẩn thận, Hà Nguyên đã đưa cái chân quê Nam Bộ vào trong truyện ngắn này để tạo ra nét đặc thù rất riêng. “Chuyện nhỏ ở xóm Cồn” kể về sinh hoạt của những người bần cùng, đa phần sống bằng nghề hạ bạc trên một cù lao nhỏ nằm trên dòng Tiền giang ở giai đoạn những năm 50 của thế kỷ trước. Một ngày nọ, có một gánh hát thuật sơn đông gồm một anh chàng cổ quái nhưng đa tài cùng với hai đồ đệ là con chó cò và con khỉ nhỏ đến diễn trò và bán thuốc sơn đông. Từ đó, cuộc sống êm đềm của những người bần cùng trên cù lao này dần dà trở nên thay đổi… Ngoài truyện ngắn trên, Hà Nguyên còn sáng tác một số truyện ngắn, tạp văn, khảo cứu… và ở lĩnh vực nào, chị cũng thành công. Có được thành quả như thế, có lẽ nhờ vào vốn sống ngồn ngộn của chị! Từ một cuộc sống trưởng giả, cuộc đời chị đã từng trải qua nhiều thăng trầm, đắng cay, bất hạnh… Trong quá khứ, chị từng làm rất nhiều nghề: phóng viên, chủ cơ sở kinh doanh, dạy ngoại ngữ, phân loại rác cầu tiêu cho một cơ sở tái chế giấy, bán vé số dạo, dọn dẹp nhà vệ sinh trong vũ trường… Thời gian bán vé số dạo và làm tạp vụ trong vũ trường, chị quen biết và kết thân với những người sống ở tận đáy xã hội, những người nghèo khổ buôn gánh bán bưng, thậm chí cả dân giang hồ tứ chiếng. Quãng thời gian này, đêm nào chị cũng lê la khắp cùng khu vực chợ Vĩnh Long, từng ăn “cơm ma”, “hủ tiếu ma”, uống cà phê “phố đêm”… những nơi mà có thể những người sống cả đời ở thành phố Vĩnh Long chưa chắc biết! Và vốn sống thứ hai của Hà Nguyên là chị có học qua một số ngoại ngữ như Anh, Pháp, Đức, Nga, Hán, Pãli, nhờ thế là phương tiện làm cầu nối để chị tiếp cận với văn học nước ngoài. Chị cũng đã từng học qua Đại học Phật giáo tại Học viện Phật giáo Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, học khoa Thần học bên Thiên chúa giáo tại Fatima Vĩnh Long. Hiện tại, chị đang là giáo viên dạy Năng khiếu tại Trung tâm Hoạt động Thanh Thiếu niên tỉnh Vĩnh Long.