www.facebook.com/tinducvinhlong

Vì không là chiếc lá vô tri nên không bay theo chiều gió cuốn .............. Vì không là dòng sông lạnh lẽo nên không giấu kín lòng sâu đen ..........

Sunday, February 14, 2016

11. Nguồn Gốc Lễ Vu Lan Trong Văn Hóa Dân Gian


(Ảnh nguồn: trithucvaphattrien.vn)

Lễ Vu Lan chính thức được bắt nguồn từ một bản kinh ngắn của Phật giáo Đại Thừa: “Phật Thuyết kinh Vu Lan Bồn” do ngài Trúc Pháp Hộ dịch từ chữ  Phạn sang chữ Hán vào đời Tây Tấn (khoảng năm 750-810 sau CN) và được truyền vào Việt Nam không rõ năm nào! Được xuất phát từ giáo lý nhân sinh của Phật Giáo, mục đích thể hiện chữ hiếu của con người. Đồng thời, cũng thể hiện tấm lòng vị tha đối với những linh hồn bơ vơ, không nơi nương tựa.
Chữ “Vu Lan” có nguồn gốc từ chữ Phạn “Ulambana”, dịch ra chữ Hán là “Giải đảo huyền”. Giải: có nghĩa là gỡ ra khỏi vướng mắc, cởi trói buộc, giải mê lầm; đảo: ngược, (còn có nghĩa là những hành động điên đảo, sai lầm); huyền: treo. “Giải đảo huyền” có ý nghĩa sâu xa là giải thoát khỏi những nỗi phiền não, những dây luyến ái đã từng trói buộc tham sân si.
Lễ Vu Lan còn có tên là “Vu Lan Bồn”. Chữ “bồn” có nghĩa là chậu, dùng để diễn nghĩa chậu thc ăn dâng cúng. Lễ “Vu Lan” hay “Vu Lan Bồn” có nghĩa là lễ dâng cúng thức ăn lên Tam bảo để xin chú nguyện cho ông bà, cha mẹ, những người quá cố trong bảy đời (tức là cửu huyền thất tổ). Truyền thuyết dân gian cho rằng, khi còn sống ở trần gian, nếu ai đã làm điều gì tội lỗi, thì khi chết đi sẽ bị đọa vào địa ngục. Thế nhưng, nếu như được sự dâng cúng, chú nguyện, người đó sẽ được nhờ ân đức Tam bảo, thoát ra khỏi địa ngục, sanh về cõi trời an lành khác.


Cũng theo truyền thuyết dân gian, Bồ tát Mục Kiền Liên tìm mẹ dâng cơm nơi địa ngục vào ngày rằm tháng bảy. Mẹ của Ngài là bà Thanh Đề liền chụp ngay bát cơm khi Ngài dâng lên, một tay che không cho người khác thấy vì sợ bị giật, một tay bốc cơm ăn. (Hình ảnh này, nói lên cái tâm mê muội, tham lam của con người. Và hình ảnh khi bà đưa tay bốc cơm thì cơm hóa than hồng, bụng đói mà không ăn được nói lên cảnh giới địa ngục). Với lòng hiếu thảo của mình, Bồ tát Mục Kiền Liên đã thấu động đến lòng trời, cứu mẹ thoát khỏi cảnh đọa đày! Thế cho nên, vào ngày rằm tháng bảy hàng nămngười ta tin rằng nếu với lòng từ bi,người ta cúng vật phẩm cho các vong hồn ấy được ăn uống, sẽ có nhiều vong hồn được ra khỏi địa ngục sau nhiều ngày bị giam cầm, phải đói khát khổ sở!

Ngày rằm tháng bảy này có tên là ngày “xá tội vong nhân”. Trong ngày này, việc cúng kiến bao giờ cũng được tổ chức đầu tiên tại chùa, rồi mới đến tại nhà. Việc cúng kiếng này, phải được tổ chức vào ban ngày và tránh vào ban đêm, khi mặt trời đã lặn.
       Hình thức buổi lễ cúng tại nhà được thể hiện như sau: một mâm cơm cúng tổ tiên trên bàn thờ và một mâm cơm cúng chúng sinh ở trước sân nhà.
 Trên mâm cơm cúng tổ tiên, người ta bày lên một mâm cỗ mặn, có tiền, vàng, vật dụng dành cho người cõi âm làm bằng giấy (như quần áo, giày dép…) để mong người cõi âm cũng có được cuộc sống tiện nghi như khi còn sống trên dương thế.
Trên mâm cơm cúng chúng sinh, lễ vật gồm có quần áo đủ màu sắc, thức ăn gồm khoai, bắp, chè, kẹo, bánh quế, cháo trắng, tiền, vàng, nước lã, gạo muối…
Ngày nay, tập tục cúng cô hồn vào ngày xá tội vong nhân vẫn còn tồn tại trong dân gian, tùy theo khả năng kinh tế của mỗi gia đình. Người khá giả thì dâng cúng mâm cao cỗ đầy, kém hơn thì mâm cơm thường hoặc cháo trắng, nhưng trong mâm cúng lúc nào cũng có đủ các loại bánh trái, giấy tiền vàng mã. Đặc biệt, ở nông thôn miền Tây nước ta, người ta thường bày mâm cúng trên các bè được kết bằng các thân cây chuối hay bập dừa nước thả trên sông. Theo đó, gia chủ thắp nhang khấn vái, mời vong hồn các chiến sĩ trận vong, đồng bào tử nạn, hà sa ngạ quỷ, thập loại cô hồn về nhận lễ và dùng cây gõ lên gáo dừa. Sau đó, người ta đốt vàng mã, rải gạo muối rồi dùng sào đẩy bè ra giữa dòng rồi để bè tự trôi theo dòng nước.

Cũng vào dịp rằm tháng bảy -tức là lễ Vu Lan-, dù nghèo túng đến đâu, con cháu cũng có một thứ gì đó để bày tỏ tấm lòng. Người ta dâng thức ăn ngon, biếu quần áo mới cho cha mẹ. Nếu cha mẹ đã khuất, thì làm lễ cúng kiếng gởi xuống suối vàng. Đây là tục lệ tốt, nét đẹp của văn hóa dân tộc, nên cần được bảo tồn.

2/8/2014
Hà Nguyên
Share:

0 comments:

Post a Comment

Powered by Blogger.

Tin về Hà Nguyên


TÁC GIẢ HÀ NGUYÊN CÓ TÁC PHẨM DO CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI BÌNH CHỌN “TRUYỆN NGẮN HAY ĐƯỢC ĐỌC NHIỀU NHẤT 2015” Vừa qua, Hà Nguyên, một cây bút nữ hiện ngụ tại Phường 1, Thành phố Vĩnh Long, là cộng tác viên thường xuyên của báo Vĩnh Long và một số báo ở đồng bằng sông Cửu Long đã được cộng đồng người Việt hải ngoại bình chọn tác phẩm “Chuyện nhỏ ở xóm Cồn” của chị là truyện ngắn viết bằng Việt ngữ được đọc nhiều nhất năm 2015. Truyện ngắn “Chuyện Nhỏ Ở Xóm Cồn” được đăng lần đầu tiên trên báo Vĩnh Long. Sau đó, qua đường truyền của Vĩnh Long Online, truyện ngắn này được cộng đồng người Việt ở các nước Nga, Mỹ, Đức, Hungary, Canada, Pháp, Tây Ban Nha, Australia… truyền tải và phổ biến. Lấy cảm hứng từ cuộc sống nông thôn Nam Bộ với bút pháp bình dị nhưng không quê mùa, chứng tỏ tác giả có sự trau chuốt ngôn từ rất cẩn thận, Hà Nguyên đã đưa cái chân quê Nam Bộ vào trong truyện ngắn này để tạo ra nét đặc thù rất riêng. “Chuyện nhỏ ở xóm Cồn” kể về sinh hoạt của những người bần cùng, đa phần sống bằng nghề hạ bạc trên một cù lao nhỏ nằm trên dòng Tiền giang ở giai đoạn những năm 50 của thế kỷ trước. Một ngày nọ, có một gánh hát thuật sơn đông gồm một anh chàng cổ quái nhưng đa tài cùng với hai đồ đệ là con chó cò và con khỉ nhỏ đến diễn trò và bán thuốc sơn đông. Từ đó, cuộc sống êm đềm của những người bần cùng trên cù lao này dần dà trở nên thay đổi… Ngoài truyện ngắn trên, Hà Nguyên còn sáng tác một số truyện ngắn, tạp văn, khảo cứu… và ở lĩnh vực nào, chị cũng thành công. Có được thành quả như thế, có lẽ nhờ vào vốn sống ngồn ngộn của chị! Từ một cuộc sống trưởng giả, cuộc đời chị đã từng trải qua nhiều thăng trầm, đắng cay, bất hạnh… Trong quá khứ, chị từng làm rất nhiều nghề: phóng viên, chủ cơ sở kinh doanh, dạy ngoại ngữ, phân loại rác cầu tiêu cho một cơ sở tái chế giấy, bán vé số dạo, dọn dẹp nhà vệ sinh trong vũ trường… Thời gian bán vé số dạo và làm tạp vụ trong vũ trường, chị quen biết và kết thân với những người sống ở tận đáy xã hội, những người nghèo khổ buôn gánh bán bưng, thậm chí cả dân giang hồ tứ chiếng. Quãng thời gian này, đêm nào chị cũng lê la khắp cùng khu vực chợ Vĩnh Long, từng ăn “cơm ma”, “hủ tiếu ma”, uống cà phê “phố đêm”… những nơi mà có thể những người sống cả đời ở thành phố Vĩnh Long chưa chắc biết! Và vốn sống thứ hai của Hà Nguyên là chị có học qua một số ngoại ngữ như Anh, Pháp, Đức, Nga, Hán, Pãli, nhờ thế là phương tiện làm cầu nối để chị tiếp cận với văn học nước ngoài. Chị cũng đã từng học qua Đại học Phật giáo tại Học viện Phật giáo Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, học khoa Thần học bên Thiên chúa giáo tại Fatima Vĩnh Long. Hiện tại, chị đang là giáo viên dạy Năng khiếu tại Trung tâm Hoạt động Thanh Thiếu niên tỉnh Vĩnh Long.